BẰNG CÁCH NÀO ĐỂ BÓP HỌNG CHẾ ĐỘ HÀ NỘI
ĐINH LÂM THANH
Tiếp theo bài ‘Cộng Sản Việt Nam Muốn Gì Ở Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại’ xuất hiện trên các websites và báo chí cách đây không lâu, hôm nay tôi hân hạnh trình bày cùng Quý Vị Độc Giả bài viết tiếp theo : ‘Ai làm Lợi Cho Cộng Sản và Bằng Cách Nào Để Bóp Họng Chế Độ Hà Nội’, mục đích để góp phần lời kêu gọi của Luật Sư Lê Thị Công Nhân trước ngày bị bắt và Tác Giả Trịnh Việt Bắc qua bài ‘Hãy Ngưng Gởi Tiền Về Nước Nuôi Đảng và Nuôi Gái Tơ’ vừa được post ra trên mạng Take2Tango.
Phải thành thực mà nói, tuyệt đối không làm lợi cho Cộng sản nghe qua thì dễ nhưng dứt khoát chấm dứt trong một sớm một chiều thì cũng khó thực hiện, vì trong chúng ta, có người không nhiều thì ít đã và đang hà hơi tiếp sức nuôi dưỡng chế độ! Chỉ một ví dụ nhỏ nhưng đã khó giải quyết, vì ngày nào còn những người sắp hàng đi mua bao gạo nanh chồn, gói bún, xấp bánh tráng hũ mắm, còn mặc các loại quần áo xuất phát từ Việt Nam thì đều có thể xem như một hành động gián tiếp nuôi dưỡng chế độ. Đồng ý chúng ta mua hàng hóa là giúp các thương nghiệp tư nhân Việt Nam, nhưng chung quy đồng ngoại tệ trước sau gì cũng chui vào túi riêng của tập đoàn lãnh đạo Cộng sản. Vậy làm cách nào để bóp họng Cộng sản Việt Nam ? Trước tiên theo tôi, vấn đề nào quan trọng hàng đầu trong việc làm lợi cho chế độ Công sản thì cần phải nghiên cứu và đề nghị nên chấm dứt khẩn cấp. Tiếp đến, có những chuyện cần cứu xét lại và phải hành động càng sớm càng tốt và cuối cùng có những vấn đề đòi hỏi thời gian, chúng ta có thể xếp vào các giai đoạn kế tiếp...
Trong bài nầy, tôi muốn đưa ra một vài điểm chính theo tầm quan trọng trong vấn đề làm lợi cho Cộng sản đồng thời góp xin góp ý cùng tất cả đọc giả hầu tìm cách chận đứng kịp thời những số tiền đang ào ạt đổ về Việt Nam. Ngoài ra xin đề nghị một vài giải pháp để cùng nhau bắt tay ngay từ bây giờ trong việc bóp họng chế độ Cộng sản Hà Nội.
Ai làm lợi cho chế độ Cộng sản Việt Nam :
Trước hết, xin đề cập đến các thành phần đem tiền của về đầu tư tại Việt Nam, dù lớn hay nhỏ cũng là những hành động không thể chấp nhận. Trong lúc cộng đồng người Việt hải ngoại ngày đêm tranh đấu để đánh đổ cho bằng được chế độ Cộng sản độc tài thì một số nhỏ đem tiền của về đóng góp, hà hơi bơm sức để Hà Nội có phương tiện cai trị 80 triệu dân tại nội địa. Hợp tác với Cộng sản dù dưới hình thức nào cũng là một hành động nối giáo cho giặc, cầm dao đâm ngay trước mặt đồng hương mình. Những ai về đầu tư ? Có thể là những người đã thành công ở nước ngoài nhờ bám vào cộng đồng người Việt, hoặc những tên xảo trá, cướp bóc, lừa lọc người thân bạn bè tại hải ngoại, kinh doanh làm ăn bất hợp pháp…nay đem tiền của về đầu tư, đều cùng một hình thức làm giàu chế độ, để Hà Nội có phương tiện đánh phá trở lại cộng đồng. Như vậy người có công (Cộng sản) kẻ góp của (Việt kiều đầu tư) để bóc lột sức lao động người dân trong nước đồng thời chia rẽ tập thể người Việt hải ngoại đều mang chung một tội với Tổ Quốc, với nhân dân.
Vấn đề đầu tư làm ăn lớn với Việt Nam từ trước đến nay thật ra không nhiều, chỉ năm bảy trường hợp, nhưng hoàn toàn thất bại đổ bể mà báo chí đã nói đến nhiều. Độc giả đã biết rõ những ai, chương trình đầu tư gì và Cộng sản Việt Nam dàn cảnh vu cáo buộc tội thế nào để cướp giật...tôi thiết nghĩ không nên nêu ra đây mất thời giờ của quý vị. Trong mục nầy tôi muốn gởi đến độc giả một hình thức đầu tư của nhiều Việt kiều dưới dạng ‘chui’, nghĩa là xuất vốn để cho người nhà, vợ bé, nhân tình tổ chức điều hành những cơ sở thương mãi. Ở đây tôi muốn nhấn mạnh đến cách làm ăn thiếu lương thiện, thiếu đạo đức và lợi dụng tình trạng xã hội thối nát tại Việt Nam để đầu tư, như cho vay nặng lãi, bán thuốc tây giả, bán cần sa bạch phiến cũng như mở các động ‘ôm’ đủ loại, mở các phòng trà café trá hình, các cơ sở ‘cầm đồ’ ăn cướp. Những hành động của thành phần nầy chẳng những đã góp công sức làm lợi cho chế độ, đẩy tuổi trẻ vào con đường sa đọa mà còn tiếp tay Cộng sản bóc lột dân nghèo đến tận xương tủy. (Cầm đồ tại Việt Nam cũng như cho vay nặng lãi, chủ tiệm chỉ nhận cầm từ 25% đến 40% tùy theo trị giá món hàng. Trường hợp cầm nữ trang, xe, hoặc nhà đất có thể cầm đến 50 đến 60 %. Nếu khách hàng không chuộc lại trong thời gian hạn định, các món hàng xem như thuộc quyền sỡ hữu các chủ tiệm. Ở Việt Nam, một khi người nghèo đem đồ đạc đi cầm mấy ai có khả năng chuộc về !)
Ngoài ra có những người thường đi về Việt Nam vài ba chuyến trong một năm dưới danh nghĩa du lịch hoặc thăm gia đình với mục đích che đậy hành vi buôn bán lẻ của họ. Chuyện kinh doanh làm ăn để phụ thêm nguồn lợi cho gia đình là một việc làm đáng khích lệ, nhưng đây chính là một hành động đi đêm, bắt tay và làm lợi cho Cộng sản, tuy không ồ ạt nhưng những số tiền chui qua ngả nầy cũng là những con số đáng kể. Những người buôn bán lẻ dưới hình thức chui với Việt Cộng dù không lớn lao nhưng chính là một hành động làm ô uế thanh danh Cộng đồng. Biết bao nhiêu Việt kiều đã bị khép vào các tội buôn lậu, vận chuyển bạch phiến, buôn bán hàng giả mạo, quỵt tiền, quỵt tình mà chúng ta thường biết qua các cơ quan truyền thông báo chí của Cộng sản.
Một thành phần thứ ba cần nêu ra ở đây là những cụ già, các ông bà sồn sồn về Việt Nam ăn chơi, du hí, cưới vợ bé, cặp trai tơ, kiếm gái rẻ tiền …Thành phần nầy không biết còn nhớ trước khi bước lên máy bay hoặc chui xuống ghe trốn ra biển đã có lời nguyền là không đội trời chung với Cộng sản, cũng như khi ký giấy xin tỵ nạn chính trị hay tuyên thệ nhập tịch đã khẳng khái xác định rằng, tôi không thể sống dưới chế độ Cộng sản và tôi không thể quay lại Việt Nam vì sự an toàn cho tính mạng ! Ngày nay thì ông già trở về chống gậy tìm gái, ông sồn sồn đêm chui trong các động ‘ôm’, ngày ăn nhậu từ trong quán ra đến đầu ngõ. Các bà sồn sồn thì li bì trong các tổ quỷ trai tơ…Thật không ra thể thống gì khi một người bỏ xứ ra đi vì chính trị nay trở về nhởn nhơ sung sướng giữa một chế độ, nơi mà chính mình đã bị xem là chó ghẻ, bị lột trần và xô ra biển…..Hành động trên đây xét ra còn vô liêm sĩ , hèn hạ và đáng phỉ nhổ hơn một số ca nhạc sĩ, vì đồng tiền, đã chối bỏ danh xưng ‘người tỵ nạn’ để Việt Nam xin làm ‘công dân ưu tú của xã hội chủ nghĩa’.
Thành phần thứ tư là đại đa số, có thể nói gần như tất cả những người định cư ở hải ngoại đều vấp phải dưới hình thức gởi tiền về phụ giúp gia đình, bàn con bạn bè cũng như quyên góp giúp các cơ sở xã hội tại Việt Nam. Đây là một vấn đề nan giải mà nhiều người, nhiều hội đoàn đã nêu ra nhưng thật khó giải quyết một cách dứt khoát. Con số 5 tỷ $US bơm về Việt Nam trong năm 2006 (theo Cộng sản) là một số tiền lớn do mồ hôi nước mắt của người Việt hải ngoại, trong đó phải kể đến những người phải làm việc hai job, nhịn từng tô phở, ly café, dành dụm từng ngày để giúp đở gia đình. Sự đùm bọc người thân ruột thịt tại quê nhà thật đáng vinh danh, nhưng ngược lại, chính Cộng sản lại lợi dụng việc nầy để vét túi những ai mà trước đây chúng xỉ vả bằng những danh từ thậm tệ, thành thử hành động đầy tình người đã trở thành công cụ phục vụ cho chúng.
Thử làm bài tính nhỏ, ví dụ, một triệu gia đình người Việt tự do ở nước ngoài, một gia đình mỗi năm gởi về cho cha mẹ, anh chị em, thân nhân bà con để mua thực phẩm, chạy chữa thuốc thang, sửa sang nhà cửa, xây cất mồ mã ông bà….đổ đồng 500 $US/năm thì Việt Cộng có trong tay nửa tỷ dollars. - Việt Kiều về du lịch hằng năm lên đến 2 triệu người (theo Cộng sản) ngoài tiền máy bay qua Air Việt Nam, tiền mua visa, tiền thuế nhập cảnh trên 1000 $US mỗi đầu người, tiền chi tiêu ăn uống, quà cáp, may sắm, di chuyển cho bản thân và gia đình chừng trung bình 1000 $US thì Việt Cộng có trong tay 4 tỷ dollars. Trường hợp những cụ gìà về kiếm gái tơ, các ông bà sồn sồn về du hí, hưởng lạc mỗi năm một vài lần thì số tiền chui vào túi Cộng sản còn nhiều hơn nữa.
Ngoài ra các cơ sở kinh tài cho Việt Cộng đầy dẫy tại các thành phố lớn ở hải ngoại, từ dịch vụ du lịch, sản xuất, thương mãi còn đem về cho Hà Nội những doanh số đáng kể. Tất cả số tiền trên được tập đoàn Cộng sản lòn ra lại nước ngoài để tạo dựng cơ sở chống phá cộng đồng, mua sắm bất động sản cho cá nhân gia đình thân thuộc…Nhờ tiền của Việt kiều mà chúng đã tạo được bao nhiêu cơ sở, nhà cửa ngay trong thủ đô Tỵ Nạn của chúng ta cũng như khắp thế giới. Hãy dừng lại bằng tất cả mọi giá, làm lợi cho Cộng sản cũng như nuôi ong tay áo có ngày phải trốn chạy vượt biên thêm một lần nữa !
2. Bằng cách nào bóp họng tập đoàn Cộng Sản Hà Nội.
Chỉ có hai vũ khí để đánh bại Cộng sản Việt Nam : Sự đoàn kết của tất cả các thành phần trong Cộng động người Việt hải ngoại và dứt khoát chấm dứt gởi ngoại tệ về làm lợi cho Cộng sản dưới bất cứ hình thức nào. Hai hành động chính trị và kinh tế nầy phải được phối hợp đồng loạt, chặt chẽ và quy mô bằng sự quyết tâm của tất cả mọi người thì đảng Cộng sản Việt Nam sẽ đi tới chỗ tự tiêu diệt trong một thời gian không bao xa.
Không về Việt Nam du lịch. Không ai về Việt Nam thì làm gì Việt Cộng thu được vài tỷ
$US trong một năm.
Không về Việt Nam du hí, cưới vợ bé, tìm trai tơ, kiếm gái trinh hay ăn nhậu say sưa
ngày đêm thì Cộng sản Việt Nam sẽ không thu được một số ngoại tệ đáng kể.
Không thể chấm dứt tức thời việc gởi tiền về nuôi gia đình nhưng phải nghiên cứu đặt lại
vấn đề làm sao vừa đủ để cha mẹ già, anh em ruột thịt tạm sống qua ngày và phải bóp bụng trong một giai đoạn nào đó. Chấm dứt những phí phạm bơm tiền cho thân nhân để giới trẻ (giòng họ với Việt kiều) có phương tiện vung vãi đua đòi, vui chơi trong các phòng trà, ổ điếm hay theo trò đỏ đen số đề, cá độ….Phải giải thích cho người thân biết để họ thông cảm trong giai đoạn trọng đại mà cộng đồng hải ngoại đang đánh trực diện vào tập đoàn Cộng sản. Phải giải thích để mọi người đều hiểu và tham gia đóng góp công sức vào cộng việc chung. Cũng khó khăn cho việc dứt điểm ngay trong giai đoạn đầu, nhưng nếu tất cả mọi gia đình ở hải ngoại cắt bớt một phần, một nửa, hay hai phần ba, tùy theo hoàn cảnh của từng gia đình thì cứ tính xem, Cộng sản Việt Nam sẽ mất ngay một số lớn ngoại tệ. Đây là một việc làm thật đau lòng và khó thực hiện, nhưng tất cả mọi người cần phải can đảm và thân nhân tại Việt Nam phải cảm thông thì chúng ta sẽ thắng lớn trước lời van nài cầu xin của Cộng sản với ‘khúc ruột ngàn dặm’.
Không nhắm mắt làm việc thiện để tiền của, mồ hôi của những tấm lòng nhân ái từ nước
ngoài rơi vào tay Quỷ Đỏ. Cần dành những số tiền đóng góp nầy vào các quỹ yểm trợ tranh đấu cho Tư Do Nhân Quyền. Trường hợp cần thiết thì phải cân nhắc và chắc chắn việc làm của mình được sự bảo đảm qua người thân gia đình hay các nhà tu hành tại Việt Nam.
Tẩy chay hãng Hàng Không Việt Cộng thì chúng sẽ sập tiệm ngay, vì công ty nầy sống
nhờ người Việt nước ngoài. Cứ tính một người từ ngoại quốc về Việt Nam, trung bình chi trên dưới 1000 $US cho một vé máy bay, chúng sẽ mất số doanh thu hàng năm là bao nhiêu (có thể 1 tỷ $US nếu tính 1 triệu người đi).
Tẩy chay các cơ sở kinh tài của Việt Cộng, từ các văn phòng tổ chức du lịch, bán vé máy
bay, các công ty xuất nhập khẩu, các cửa tiệm bán thực phẩm, quần áo, đồ mỹ nghệ….Chúng ta chống Cộng nhưng vẫn để các cơ sở kinh tài của tập đoàn Hà Nội công khai làm ăn trước mặt thì cũng như không ! Cần phải có thái độ dứt khoát, tẩy chay là thượng sách.
Tất cả tiền của do chúng ta bơm về Việt Nam dưới hình thức nào hay tiêu dùng qua các cơ sở kinh tài của bọn chúng đều là một cách làm lợi cho tập đoàn Cộng sản và những số tiền kếch sù nầy sẽ trở thành những ngọn giáo đâm thẳng vào cộng đồng chúng ta. Có dứt khoát việc ngưng bơm tiền về VN dưới mọi hình thức thì đảng Cộng sản sẽ dãy chết như người nghiện khi thiếu bạch phiến ! Hành động chấm dứt gởi tiền đồng loạt sẽ chứng minh cho thế giới thấy thái độ dứt khoát của cộng đồng người Việt hải ngoại trong ván bài chót nhằm quật ngã chế độ Cộng sản Việt Nam hiện nay.
Đinh Lâm Thanh
http://s152542055.onlinehome.us/xoops4/modules/news/article.php?storyid=765
---
Vietnam News Network
Thượng Tọa đã viết:’ Đảng Cộng sản Việt Nam muốn gì, khi đặt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất thành một thế lực đối đầu đảng sợ như vậy?
Wednesday, June 27, 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment